
Viết vào ngày 15/5/2025 – một ngày dịu dàng đến lạ.
Hôm nay là một ngày rất đẹp.
Không phải vì có điều gì lớn lao xảy ra.
Cũng không phải vì mình nhận được tin vui đặc biệt nào cả.
Chỉ là… mình thấy lòng nhẹ tênh khi thức dậy vào buổi sáng. Thấy nắng rọi qua cửa sổ, thấy chim hót ngoài ban công, và thấy mình còn được hiện diện trong cuộc sống này – vậy là đủ để mỉm cười rồi.
Có bao giờ bạn cảm thấy như vậy chưa?
Một ngày bình thường thôi, không bận rộn, cũng không cần cố gắng “phải làm điều gì đó cho có ích”… nhưng trái tim lại đầy ắp sự dịu dàng?
Mình tin rằng, đó là món quà mà cuộc sống dành cho những ai biết dừng lại.
Không cần đi xa, không cần phải có thật nhiều… chỉ cần ngồi xuống và thở thật sâu.
Mình đã làm vậy sáng nay.
Và thật lạ – mình thấy bình yên hơn rất nhiều.
💬 Mình bắt đầu ngày hôm nay bằng một tách trà nóng.
Mùi thơm thoang thoảng như kéo mình trở về với chính mình. Không điện thoại, không mạng xã hội. Chỉ là trà và những dòng suy nghĩ đang trôi chầm chậm trong đầu.
Mình nhớ lại những tháng ngày đã qua – bận rộn, vội vàng, loay hoay không biết mình đang cố gắng vì điều gì.
Và rồi nhận ra… đôi khi, ta sống như thể sẽ sống mãi, mà quên mất rằng mỗi khoảnh khắc trôi qua là một điều kỳ diệu.
✨ Vì vậy hôm nay, mình chọn sống chậm.
Mình đi dạo chậm hơn một chút.
Mình nhìn kỹ những bông hoa ven đường, những chiếc lá non mới mọc.
Mình cảm ơn thời tiết – vì đã mát mẻ dịu dàng.
Cảm ơn đôi chân – vì đã đưa mình đi không biết bao nhiêu chặng đường.
Cảm ơn đôi mắt – vì vẫn có thể nhìn thấy bầu trời xanh ngắt trên đầu.
Và mình cảm ơn cả những ngày mưa bão, vì nhờ có chúng, mình mới biết trân quý hơn những ngày nắng đẹp như hôm nay.
🌷 Hôm nay, mình cảm ơn chính mình.
Cảm ơn vì đã không từ bỏ.
Cảm ơn vì vẫn luôn cố gắng, dù có lúc mệt nhoài.
Cảm ơn vì đã can đảm yêu thương, dám mơ ước, và dám sống một cuộc đời thật sự là của mình – dù chưa hoàn hảo, nhưng là thật lòng.
Mình tin, bạn cũng có thể làm điều đó.
Dù hôm nay của bạn có đang lấp lánh hay còn chút chông chênh, thì mong bạn cũng sẽ dành một vài phút để tự nhủ: “Cảm ơn mình, cảm ơn cuộc đời.”
📝 Và mình viết những dòng này, để một ngày nào đó, khi quay lại đọc, mình sẽ nhớ rằng:
“Đã từng có một ngày, thật đẹp, thật nhẹ nhàng.
Và mình – đã rất biết ơn vì được sống trọn vẹn trong ngày hôm ấy.”
Chúc bạn – nếu tình cờ ghé ngang những dòng chữ này – cũng có cho mình một ngày như thế.
Một ngày chẳng cần lý do gì cả, chỉ cần biết ơn vì đang được sống.
Thân gửi,
Mình – từ một ngày đẹp trong trẻo của tháng Năm.