Ngày 2-7: Có sự thay đổi khi thực hành Ho’oponopono hay không?

Nếu bạn đã đọc bài viết trước, bạn sẽ biết rằng mình đã bắt đầu hành trình 21 ngày thực hành Ho’oponopono với một mục tiêu rõ ràng: chữa lành những tổn thương từ mối quan hệ cũ và tìm thấy sự bình yên. Ngày đầu tiên trôi qua với sự cam kết, nhưng hầu như chưa có cảm xúc gì đặc biệt.

Tuần đầu tiên – từ Ngày 2 đến Ngày 7 – là một giai đoạn thực hành đầy thách thức, nhưng cũng là lúc mình nhận ra được sức mạnh thực sự của phương pháp này. Nếu bạn đang bắt đầu hành trình của mình, bạn có thể sẽ trải qua những cảm xúc tương tự.

Ngày 2 & 3: Lòng Biết Ơn và Sự Kháng Cự Thầm Lặng

Trong những ngày đầu tiên này, mình vẫn thực hành đều đặn, tập trung lặp lại bốn câu thần chú: “Tôi xin lỗi. Xin hãy tha thứ cho tôi. Cảm ơn bạn. Tôi yêu bạn.”

Tuy nhiên, khi bản thân mình cứ nghĩ chỉ cần mình chân thành và kiên trì thực hành thì sẽ có kết quả, nhưng mình bắt đầu gặp phải sự kháng cự thầm lặng từ chính bản thân. Khi mình nghĩ về những điều đã qua, tâm trí mình bắt đầu “đổ lỗi” trở lại.

  • “Tôi xin lỗi? Tại sao tôi phải xin lỗi? Tôi là người bị tổn thương cơ mà!”
  • “Cảm ơn bạn? Cảm ơn điều gì? Cảm ơn vì sự đau khổ này ư?”

Sự kháng cự này là hoàn toàn bình thường. Nó đến từ cái tôi (Ego) của mình, nơi luôn muốn bảo vệ bản thân và gán trách nhiệm cho người khác.

Bài học của Ngày 2 & 3: Mình nhận ra rằng Ho’oponopono không phải là xin lỗi người cũ. Nó là lời xin lỗi gửi đến những “dữ liệu” tiêu cực trong tiềm thức mình đã thu hút vấn đề đó đến. Nó là lời cảm ơn gửi đến Vũ Trụ vì đã cho mình cơ hội để thanh tẩy những “dữ liệu” này. Mình nhận ra một điều khi thanh tẩy đừng kì vọng vào kết quả, mình cũng học được cách buông bỏ lý trí và chỉ cần lặp lại câu thần chú với trái tim thuần khiết nhất có thể.

Hãy dành cho bản thân mỗi ngày một khoảng thật yên tĩnh, để lòng lắng lại, chỉ ở đó, ngồi im lặng, hiện diện trong khoảnh khắc đó. Cảm nhận những dòng suy nghĩ, những cảm xúc mà không phán xét, để nó tự trôi đi một cách tự nhiên. Rồi mở mắt mỉm cười nhẹ với chính mình. Điều này thật sự mang lại sự bình yên cho tâm trí bạn.

Ngày 4 & 5: Những Cơn Bão Cảm Xúc Bất Ngờ

Đây là hai ngày khó khăn nhất trong tuần. Khi mình tiếp tục “làm sạch” những ký ức, những cảm xúc bị chôn vùi bắt đầu trồi lên.

Mình bất ngờ cảm thấy buồn, tủi thân và cô đơn tột độ, lòng trống rỗng, tâm trạng thì bị cuốn vào những điều tiêu cực mỗi khi chỉ một chuyện nhỏ mà không như mong muốn của mình. Mình khóc, không phải vì mình nhớ người cũ, mà vì mình thương chính bản thân mình. Mình nhận ra rằng những tổn thương ấy đã ở đó rất lâu, chỉ là mình cố tình che đậy nó bằng sự bận rộn và vẻ ngoài mạnh mẽ.

Trong những lúc như thế, mình không cố gắng kìm nén hay tìm câu trả lời. Mình chỉ làm một việc duy nhất: Ôm lấy cảm xúc và lặp lại Ho’oponopono.

  • Tôi xin lỗi nỗi buồn này. Xin hãy tha thứ cho tôi vì đã để bạn ở đây quá lâu. Cảm ơn bạn đã cho tôi cơ hội chữa lành. Tôi yêu bạn, yêu chính sự yếu đuối và tổn thương này.

Trước đây khi chưa biết đến chữa lành, mình chỉ ngồi đó khóc một trận cho đến khi bản thân cảm thấy thoải mái mới thôi. Sau này mình mới biết “khóc” cũng là một cách chữa lành. Vì vậy nếu bạn có buồn, có áp lực, có tủi thân thì hãy cứ khóc. Khóc không phải là yếu đuối đâu, nó cũng là cách để mình tự chữa lành và lấy lại được năng lượng cho bản thân. Đừng vì gán mác trưởng thành mà cố tỏ ra mạnh mẽ, bạn không cần làm khó bản thân mình như vậy.

Bài học mình nhận ra trong ngày 4 & 5: Chữa lành không phải là tránh né nỗi đau, mà là chấp nhận và yêu thương nó. Giống như khi bạn dọn nhà, bụi bẩn phải được khuấy động lên trước khi nó được quét sạch. Đừng sợ hãi khi cảm xúc tiêu cực trỗi dậy, hãy đối diện với nó, đó chính là dấu hiệu cho thấy quá trình thanh tẩy đang diễn ra rất mạnh mẽ.

Ngày 6 & 7: Sự Thay Đổi Đến Từ Bên Trong

Sau cơn bão cảm xúc, bầu trời đã bắt đầu quang đãng.

Vào Ngày 7, mình ngồi xuống và nghĩ về mối quan hệ cũ. Lần này, điều kỳ diệu đã xảy ra: Mình không còn cảm thấy tức giận nữa.

Thay vì sự oán trách, mình cảm thấy một sự nhẹ nhõmthương cảm cho cả hai. Mình nhận ra rằng, người ấy cũng chỉ đang hành động dựa trên những “dữ liệu” trong họ.

Mình đã viết vào nhật ký của mình: Tôi cảm ơn những ký ức này đã được thanh tẩy. Tôi cảm thấy đã tha thứ cho người ấy, nhưng quan trọng hơn, tôi đã tha thứ cho chính mình vì đã tự làm đau mình.

Kết quả sau tuần đầu tiên:

  • Bình an nội tại: Cảm giác bình an đã dần xuất hiện, không phải là sự vô cảm, mà là một sự nhẹ nhõm chân thật.
  • Buông bỏ nhẹ nhàng: Mối quan hệ cũ không còn là gánh nặng. Nó chỉ còn là một bài học đã được gói ghém cẩn thận.
  • Sức mạnh của Tình yêu: Mình bắt đầu thấy yêu thương bản thân mình hơn, biết ơn cơ thể, tâm trí, và cuộc sống của mình hơn.

Bài học lớn nhất của Tuần 1: Ho’oponopono không cần sự lý giải phức tạp, nó chỉ cần sự chân thành. Khi bạn ngừng chiến đấu với những gì đã xảy ra và bắt đầu gửi đi tình yêu thương, mọi thứ sẽ tự động thay đổi. Hãy tin vào quá trình, và hãy cứ Làm Sạch (Cleaning).

Mia gửi bạn chút bình an cho hành trình phía trước, chúc bạn luôn an yên 🍀

0 Shares

Leave a Comment