Ngày 8-14: Nước Mắt Của Sự Tha Thứ – Chữa Lành Những Tổn Thương Gốc Rễ Với Ba Mẹ

Chúng ta đã cùng nhau vượt qua Tuần 1 đầy những giằng xé cảm xúc, nơi mình bắt đầu đối diện với sự oán trách từ mối quan hệ cũ. Tuần đó đã cho mình thấy, quá trình “làm sạch” không hề dễ dàng, nhưng nó mang lại sự nhẹ nhõm đáng kinh ngạc.

Bước sang Tuần 2 (Ngày 8-14), mình biết rằng mình phải đi sâu hơn. Mình quyết định chạm vào những vết thương cũ nhất, sâu nhất, và có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời mình: những tổn thương từ thời thơ ấu và mối quan hệ với ba mẹ.

Mình biết, đây là một chủ đề khó. Rất nhiều vấn đề trong cuộc sống người lớn của chúng ta, từ sự tự ti, nỗi sợ thất bại, đến việc khó khăn trong việc xây dựng mối quan hệ lành mạnh, đều có cội rễ từ những gì mình đã nhận được (hoặc không nhận được) từ thời thơ ấu.

Ngày 8 & 9: Đối Diện Với “Người Lớn Tổn Thương” Bên Trong

Những ngày này, mình không thực hành bằng cách nghĩ về những lỗi lầm cụ thể của ba mẹ. Thay vào đó, mình tập trung vào cảm xúc của “Đứa Trẻ Tổn Thương” bên trong mình.

  • Mình nhớ lại những lần cảm thấy bị bỏ rơi, những tủi thân, những nỗi sợ, những lời nói vô tình đã khắc sâu, hay những kỳ vọng quá lớn từ người thân hay từ chính bản thân mình khiến mình luôn phải gồng mình lên.
  • Mình nhận ra sự lạnh nhạt, sự cầu toàn, hay sự sợ hãi bản thân không đủ tốt của mình hiện tại chính là hệ quả của những ký ức đó.

Mình nhận trách nhiệm 100% cho việc những “dữ liệu” đó vẫn còn tồn tại trong mình. Mình tự nói với những ký ức ấy:

  • “Tôi xin lỗi. Xin hãy tha thứ cho tôi vì đã để bạn ở lại quá lâu. Cảm ơn bạn vì đã giữ lại bài học này cho tôi. Tôi yêu bạn, yêu chính sự cô đơn của tuổi thơ tôi.”

Bài học đầu tiên: Ho’oponopono không phải để đổ lỗi cho ba mẹ, mà là để giải phóng đứa trẻ bên trong mình khỏi gánh nặng của quá khứ, những tổn thương từ thời ấu thơ, những kí ức bạn còn nhớ hoặc không còn nhớ thì chúng vẫn còn in hằn trong tiềm thức.

Khi những cảm giác tích cực hay tiêu cực xuất hiện trong bạn chính là cơ hội để bạn nhận diện và thanh tẩy cho những kí ức đó.

Ngày 10 & 11: Khi Lòng Thương Cảm Thay Thế Sự Oán Trách

Đến Ngày 10, một sự thay đổi tinh tế nhưng âm thầm bắt đầu diễn ra. Khi mình lặp lại bốn câu nói và nghĩ về ba mẹ, mình không còn cảm thấy tức giận hay buồn bã nữa. Thay vào đó, một làn sóng lòng thương cảm nhẹ nhàng trào dâng.

Mình chợt nhận ra:

  • Ba mẹ mình cũng từng là những đứa trẻ tổn thương.
  • Họ đã làm tốt nhất có thể với những gì họ biết, với những gánh nặng và những ký ức của chính họ.
  • Họ không cố ý làm mình đau; họ chỉ đang truyền lại những “dữ liệu” mà họ đã nhận được.

Mình chuyển từ việc “thương hại bản thân” sang “thương cảm cho ba mẹ.” Điều này giống như việc nhìn thấy một bức ảnh cũ, và thay vì chỉ thấy nỗi đau của mình, mình còn thấy được sự bất lực và mệt mỏi của người lớn.

Ngày 12 & 13: Khoảnh Khắc Lắng Nghe Trái Tim

Vào một buổi tối tĩnh lặng, mình đã quyết định gửi năng lượng Ho’oponopono trực tiếp đến ba mẹ mình (trong tâm trí).

Mình nhắm mắt lại, hình dung ra ba mẹ mình đang đứng trước mặt, và mình lặp lại những câu nói ấy, không phải bằng miệng, mà bằng trái tim:

  • “Tôi xin lỗi (ba mẹ) vì những phán xét của tôi.”
  • “Xin hãy tha thứ cho tôi (ba mẹ) vì sự lạnh nhạt và khoảng cách tôi đã tạo ra.”
  • “Cảm ơn (ba mẹ) vì đã là một phần hoàn hảo trong hành trình của tôi.”
  • “Tôi yêu (ba mẹ) vô điều kiện, yêu cả những ký ức đau buồn và những khoảnh khắc hạnh phúc.”

Và rồi, nước mắt đã rơi. Đó không phải là nước mắt của nỗi đau, mà là nước mắt của sự giải phóng. Mình cảm thấy như một sợi dây vô hình đã được cắt đứt, và một sự nhẹ nhõm sâu sắc lan tỏa trong lồng ngực. Đó là sự chấp nhận: chấp nhận ba mẹ như họ vốn có, và chấp nhận chính những tổn thương mình đã trải qua.

Ngày 14: Kết Quả Ngoại Hiện Và Sự Bình An Bên Trong

Bên trong mình cảm nhận được một cảm giác rất rõ ràng:

  • Bình an hơn: Những ký ức cũ không còn làm mình khó chịu hay giận dữ nữa. Chúng trở nên mờ nhạt, gần như không còn năng lượng.
  • Mối quan hệ thay đổi tinh tế: Mình nhận thấy mình tự nhiên ít phán xét ba mẹ hơn khi nói chuyện. Sự giao tiếp trở nên nhẹ nhàng hơn, không còn những “cái gai” vô hình trong lời nói nữa.
  • Tự chấp nhận: Mình cũng bớt khắt khe với chính mình hơn. Khi đứa trẻ bên trong được chữa lành, mình bắt đầu tự tin hơn vào bản thân.

Thông điệp của Tuần 2: Khi bạn chữa lành những “dữ liệu” về ba mẹ trong mình, bạn không chỉ làm sạch mối quan hệ với họ, mà còn làm sạch mối quan hệ với tất cả mọi người trên thế giới này, bởi vì họ là những người đầu tiên và quan trọng nhất đã định hình nên con người bạn.

Có đôi lúc bạn biết rõ điều đó không nên làm, nhưng vô thức lại khiến bạn hành động, và sau đó bạn hối hận. Những hành động vô thức, những phản ứng tự động hay những cảm giác tiêu cực cứ lặp đi lặp lại trong bạn, điều đó cho thấy đã đến lúc bạn nên chữa lành đứa trẻ bên trong để bắt đầu một cuộc sống an yên hơn, thuận lợi hơn, nhẹ nhàng hơn.

Hãy mạnh mẽ để đối diện với những điều sâu thẳm nhất. Sự bình yên đang chờ bạn ở đó.

Gửi bạn chút bình an từ Mia, nguyện bạn luôn an yên trên hành trình phía trước.

0 Shares

Leave a Comment